PGBT – Những ngày thời tiết chuyển mình sang đông, lòng người con Phật lại hướng về ngày lễ vía Đức Phật A Di Đà, đấng cha lành tôn quý của chúng sanh, là giáo chủ của cõi Tây Phương Cực Lạc. Hàng năm vào ngày 17/11 âm lịch, những người con Phật nhớ về Ngài với lòng thành kính, chiêm nghiệm về hạnh nguyện của Ngài trong vô lượng kiếp, với 48 lời đại nguyện, đã đặt nền tảng cho cõi Tịnh độ lý tưởng, nơi mà chúng sanh có thể vượt qua khổ đau, thoát khỏi vòng luân hồi sinh tử. Trong ngày lễ này, chúng ta cùng nhau tìm hiểu và cảm nhận sâu sắc hơn hạnh nguyện cao cả của Ngài.
Chữ “A Di Đà” dịch từ Phạn âm là “Amita”, có nghĩa là Vô lượng thọ, Vô lượng quang và Vô lượng công đức.
“Vô lượng thọ” tượng trưng cho thọ mạng lâu dài, như một sự minh chứng cho bản chất bất diệt của chân lý. Điều này cũng chỉ cho trạng thái thiền định thâm sâu của Ngài, không bị thời gian chi phối, thể hiện sự an lạc, tĩnh lặng của Ngài.
“Vô lượng quang” chỉ cho ánh sáng của trí tuệ, chiếu rọi mọi u mê trong thế giới chúng sanh, giúp mọi người nhận thức được chân lý, soi sáng con đường thoát khỏi khổ đau. Ánh sáng này tượng trưng cho trí huệ và lòng từ bi của Ngài luôn soi chiếu, cứu độ tất cả chúng sanh đang sống trong bóng tối vô minh.
“Vô lượng công đức” biểu hiện cho giới hạnh tròn đầy của Đức Phật, là sự viên mãn của tất cả công đức, phước đức mà Ngài đã tu tập trong vô lượng kiếp. Công đức này không chỉ là nền tảng cho sự thành tựu của Ngài, mà còn là nguồn lực vô biên để Ngài cứu độ chúng sanh. Cả ba phẩm chất Vô lượng thọ, Vô lượng quang và Vô lượng công đức, nhắc nhở chúng ta về sự vô biên của trí tuệ, tâm từ bi và phẩm chất đạo đức, như là ngọn đuốc soi đường cho những ai khao khát thoát khỏi biển khổ trầm luân, vãng sanh về cõi Tây phương Cực Lạc.
Đức Phật A Di Đà, biểu trưng cho hạnh nguyện độ sanh rộng lớn, luôn hướng về thế giới Ta Bà, nơi Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đang làm giáo chủ. Dù Ngài đang ở cõi Tây phương Cực Lạc, nhưng tấm lòng của Ngài luôn dõi theo chúng sanh, nhất là những người đang sống trong đau khổ và mê lầm, nên Ngài phát nguyện cứu độ tất cả những ai thành tâm niệm danh hiệu Ngài, nguyện vãng sanh về cõi Tây phương, nơi chỉ có an lạc, hạnh phúc và sự giải thoát.
Hình ảnh Đức Phật A Di Đà không chỉ là biểu tượng của niềm hy vọng, mà còn là sự hiện diện của trí tuệ và từ bi vô lượng. Ngài luôn hướng theo chúng sanh trong mọi lúc, mọi nơi, sẵn sàng dang rộng đôi tay cứu độ, đưa chúng sanh thoát khỏi vòng sinh tử luân hồi. Ngài không phân biệt thân sơ, chỉ cần chúng ta có lòng thành, chí tâm niệm Phật, thì dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, Ngài cũng sẽ tiếp dẫn chúng ta về cõi nước của Ngài.
Nhờ viên thành Phật quả, Đức Phật A Di Đà đã thực hiện đại nguyện cao cả của mình, thiết lập nên một cõi Tịnh độ thanh tịnh và trang nghiêm, nơi chúng sanh có thể vãng sanh để tu học và đạt được quả vị giải thoát. Trong Kinh A Di Đà, Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã chỉ rõ về cõi Cực Lạc, cách cõi Ta Bà của chúng ta một khoảng rất xa, “mười muôn ức cõi”, nhưng lại gần gũi trong tâm tưởng của những ai thành tâm niệm Phật. Ngài chỉ cho chúng ta, trong cõi Cực Lạc, có Đức Phật A Di Đà hiện đang ngày đêm thuyết pháp, hóa độ vô số chúng sanh, giúp họ thoát khỏi khổ đau và đạt đến giác ngộ.
Ở thế giới Tây phương, cảnh trí đẹp đẽ và trang nghiêm lạ thường, những cây bảy báu, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, gắn liền với trí tuệ, từ bi và phước đức. Hồ nước tám công đức, thơm mát và trong lành, biểu trưng cho sự thanh tịnh và an lạc. Đặc biệt, những loài chim trong cõi Cực Lạc, không chỉ hót những âm thanh trong trẻo, mà còn thuyết pháp nhiệm mầu, giúp người nghe khai mở trí tuệ, tỏ ngộ đạo mầu. Cõi Cực Lạc chính là nơi mà mỗi chúng sanh có thể tìm thấy niềm an lạc, thoát khỏi mọi ưu phiền của thế giới Ta Bà, để tập trung tu học, vững bước trên con đường đạo.
Người tu theo pháp môn Tịnh độ, yếu tố quan trọng chính là niềm tin chân chính, tin vào lời Phật dạy, tin vào cõi Tịnh độ và Đức Phật A Di Đà. Đây là niềm tin vững chắc và sự chứng minh của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni trong Kinh A Di Đà, và cõi Tây Phương Cực Lạc là có thật, và Đức Phật A Di Đà là vị Phật đã thành tựu hạnh nguyện, tiếp dẫn chúng sanh về cõi an lạc ấy. Nếu không có niềm tin, dù niệm hàng vạn câu Phật hiệu cũng chỉ là vô nghĩa, niềm tin chính là ánh sáng dẫn đường, giúp chúng ta vượt qua mê lầm, đau khổ, thấy rõ con đường giải thoát an vui.
Nhớ về ngày lễ vía Đức Phật A Di Đà, ngoài việc tri ân công đức vĩ đại của Ngài, chúng ta cần soi xét lại chính mình, sửa đổi tâm tánh, trau dồi phẩm hạnh trong đời sống hàng ngày. Đức Phật A Di Đà không chỉ là biểu tượng của từ bi và trí tuệ, mà Ngài còn là tấm gương để chúng ta sống một cuộc sống có ích cho mình và người. Sống với Phật A Di Đà không chỉ là niệm danh hiệu của Ngài, mà còn là sống với những đức tính: Từ bi, Hỷ xả, Nhẫn nhục, Trí tuệ trong từng suy nghĩ, lời nói và hành động. Nếu thực hành pháp môn Tịnh độ một cách tinh tấn, thì Đức Phật A Di Đà sẽ luôn hiện hữu trong mỗi chúng ta
Thích Nữ Trung An/Ban TT-TT Phật giáo Q.Bình Thạnh